Review Sách

Giun đất mù giữa mê cung – Veeraporn Nitiprapha

“Khả năng lãng quên là một cơ chế phòng vệ tuyệt vời. Nhân loại có lẽ đã tuyệt chủng từ lâu nếu không có khả năng quên…”

Giun đất mù giữa mê cung là tác phẩm của nhà văn Thái Lan Veeraporn Nitiprapha được xuất bản lần đầu năm 2013, tiểu thuyết tình yêu bóp nghẹt trái tim của những ai từng thổn thức vì tình yêu. Một mê cung của cảm xúc xoay quanh ba đứa trẻ Chareeya, Chalika và Pran từ thơ ấu cho đến lúc đắm chìm trong tình yêu. Họ cô đơn và khao khát, họ hạnh phúc nhưng đau đớn, họ tận hưởng nhưng tổn thương. Một cuốn sách như một rừng những lời thì thầm đan dệt vào nhau, vừa đắng gắt nhưng cũng ngọt ngào để thấm đẫm nỗi buồn vào những người từng nghe câu chuyện của họ.

Giun đất mù giữa mê cung của Veeraporn Nitiprapha xoay quanh câu chuyện về Pran và hai chị em Chareeya – Chalika từ khi còn nhỏ trong ngôi nhà bên sông ở Nakhon Chai Si đến những hành trình lớn lên của họ. Chareeya ra đời vào ngày Mẹ phát hiện Cha của cô ngoại tình với một vũ công truyền thống Thái. Cha cô đã lựa chọn trở về gia đình sau tối hậu thư của Mẹ để rồi chín năm sau, Mẹ tìm thấy ông chết, nằm trên đống thư ông viết và gửi cho người tình của mình. Cuối cùng, Mẹ cũng chết theo Cha một năm sau đó, lòng vẫn không tha thứ cho sự bội bạc của người chồng. Cuộc đời chị em Chareeya – Chalika mồ côi từ đó.

Giun đất mù giữa mê cung – Veeraporn Nitiprapha. Ảnh: Thu Trang

Không giống với Chareeya và Chalika, ít nhất có một ngôi nhà để về, Pran là đứa trẻ của hàng ngàn gia đình nhưng lại như không hề có gốc rễ. Cha bế cậu đi không một lời để lại ngay khi phát hiện vợ mình ngoại tình. Từ đó, ông đưa Pran không ngừng di chuyển trên hành trình của một nhân viên đường sắt. Những người đồng nghiệp của cha đón cậu về, cho cậu ăn và Pran không ngủ ở nhà ai quá hai đêm – cho đến khi lớn lên. Sau khi cha mất vì một khoảnh khắc trượt chân lên tàu, bà nội với cuộc đời đầy sóng gió đón cậu về ở cùng. Pran là cậu bé Chareeya gặp dưới gốc cây phương vỹ và muốn dắt về nhà nuôi. Pran cũng là người vớt Chareeya lên khỏi sông khi cô định hóa thân thành rong biển trong khi cô lặn để tìm thành phố dưới nước. Chalika là người luôn có mặt trong những sự kiện kì lạ này. Liệu định mệnh của ba đứa trẻ bắt đầu từ đó, hay chính từ ngày chúng đến với thế giới mịt mù này?

Ba đứa trẻ mồ côi trở thành “gia đình lựa chọn” với nhau bằng sự gắn kết của bác Thanit – anh trai của Mẹ – sau khi từ xa trở về và dọn dẹp lại ngôi nhà. Bác cho bọn trẻ một chiếc mỏ neo tinh thần với những bản nhạc cổ điển khơi gợi và nuôi dưỡng cảm xúc, những câu chuyện không bao giờ hết khiến chúng tò mò và thích thú. Sự yêu thương bọn trẻ nhận được và dành cho nhau giúp chúng lớn lên hiền lành và mơ mộng, khiến chúng cảm thấy ấm áp và tự do. Thế nhưng, ai rồi cũng có thế giới của riêng mình. Những mê cung không ngừng hấp dẫn họ và bằng những cảm xúc của mình, họ khiến cho mê cung ấy trở nên ngột ngạt và khó có thể tìm được lối ra với những kí ức, mộng tưởng, khát vọng và khổ đau.

Chareeya – Chalika với sự gắn bó khăng khít như chị em song sinh nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược. Cùng có tâm hồn mộng mơ nhưng trong khi lớn lên với việc đắm mình trong tiểu thuyết tình cảm và mộng tưởng về anh chàng thiếu sinh quân thì Chareeya lại dấn bước vào những mối tình chân thực. Cô bỏ nhà đi cùng chàng trai có niềm say mê làm cách mạng nhưng nhiều năm sau lại trở thành kẻ đàn áp. Cô có một tình yêu đau khổ vì một kẻ lớn lên với những “vai diễn” phóng viên chiến trường nhưng luôn tồn tại trong mình sự sợ hãi, hèn nhát để có thể thể thực sự dấn bước vào bất cứ nơi nguy hiểm nào. Trong khi đó, Pran lại vướng mắc trong những rối ren khi cuộc đời cậu là kiên nhẫn và tự ti, là thấu hiểu nhưng không đòi hỏi, là khát khao nhưng vô vọng. Tình cảm của Pran luôn dành cho Chareeya nhưng Chalika lại là người mang đến cho anh sự an ủi. Họ xoay vòng trong những cảm xúc của mình và cuộc đời họ cứ thế, từng bước một, đặt chân và dấn sâu vào mê cung không thể tránh khỏi. Tình yêu của họ, liệu có đủ sức để chữa lành hay khiến họ bị hủy hoại đến kiệt cùng?

Bằng lối viết giàu tính miêu tả nhưng chất chứa cảm xúc, Veeraporn Nitiprapha đã khắc họa vô cùng tinh tế sự mỏng manh của hy vọng và tình yêu, lúc hờ hững – lúc rực cháy của những khát vọng và mộng tưởng về tự do. Và hơn hết, là sự tổn thương dường như đã lành nhưng lại ăn sâu, thấu vào cõi lòng những đứa trẻ mà ta chẳng thể nhận ra. Ở Giun đất mù giữa mê cung, những Chareeya, Chalika, Pran hay thậm chí là bác Thanit đều có bóng dáng của những con giun đất mù – họ mò mẫm trong mê cung được tạo nên bởi chính họ nhưng đến cùng thì đều không thấy lối thoát. Trên hành trình của mình, họ bị mất phương hướng bởi sự cô đơn, những tổn thương sâu sắc và những khát vọng dường như không có thật. Chareeya làm việc ở cửa hàng CD nhưng vẫn sống trong khu vườn đầy màu sắc và mùi hương nhiệt đới, một thứ không thể tách khỏi cuộc đời cô. Chalika mở tiệm bánh được khách hàng yêu thích nhưng vẫn đắm chìm với những mối tình trong các tiểu thuyết tình cảm mơ mộng. Pran sau khi rời ngôi nhà bên sông đã trở thành thành viên của một ban nhạc nhưng khi gặp lại Chareeya, anh vẫn ngồi đến sáng ở một ban công để chờ đợi ngắm nhìn cô trong ánh nắng sớm mai. Hay bác Thanit, sau khi “va” phải vẻ đẹp của những mảnh lụa cũng đã không ngừng bước trên những hành trình mờ mịt của mình để rồi dành những năm tháng cuối cùng trên ngọn núi hẻo lánh không người lui tới. Họ luôn miệt mài đi tìm ý nghĩa của tình yêu và cuộc sống, nhưng họ cũng lạc lối trên hành trình của chính mình!

Giun đất mù giữa mê cung của Veeraporn Nitiprapha là một cuốn sách mỏng nhưng lại khiến người đọc đắm mình trong từng trang viết. Văn phong của tác giả vừa mơ màng, vừa hiện thực mang đến không gian ngột ngạt và làm nổi bật nỗi đau, niềm ảo vọng trong cô đơn vô cùng sâu sắc. Tác phẩm không phải câu chuyện tình yêu lãng mạn khiến người ta say đắm mà mang đến cảm giấc đẫm buồn của tình yêu. Một mê cung đáng sợ, nhưng đầy lực hút khiến bạn muốn bước chân vào.

Vui lòng ghi rõ nguồn trang review sách khi sử dụng nội dung trong bài viết.

Please follow and like us:
Pin Share

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *