Review Sách

Người khổng lồ ngủ quên – Kazuo Ishiguro

Lý do quyết định khiến tôi mua Người khổng lồ ngủ quên của Kazuo Ishiguro chính là vì lúc đó, Tiki còn đúng một quyển. Có thể trước đó cũng có lý do khiến tôi muốn mua cuốn này, nhưng đến hiện tại thì tôi không nhớ. Tôi không biết gì về nội dung, không biết tác giả đã đạt giải Nobel hay bất cứ gì khác.

Quay trở lại với nội dung của Người khổng lồ ngủ quên của tác giả người Anh gốc Nhật Bản Kazuo Ishiguro. Câu chuyện kể về một đôi vợ chồng già ở xứ sở lãng quên – bắt đầu hành trình đi tìm đến ngôi làng của người con trai xa cách đã lâu của họ. Sau đó, đã có những cuộc gặp gỡ và những sự kiện khiến họ nhớ ra những mảnh ghép từ quá khứ. Nhân vật chính không nhiều, chỉ 5 người nhưng lại đủ thành phần: phụ nữ, đàn ông, người già, trẻ nhỏ, chiến binh, hiệp sĩ.

Người khổng lồ ngủ quên – Kazuo Ishiguro

Người khổng lồ ngủ quên, ngay từ khi bắt đầu đã khiến tôi cảm thấy mờ mịt. Không chỉ là màn sương không bao giờ dứt của nước Anh mà còn là màn sương trong tâm trí con người. Không quá khứ, không hiện tại, không tương lai. Cả cuốn sách là một núi hình ảnh ẩn dụ. Người khổng lồ vừa như chỉ tồn tại trong những gì tưởng tượng, lại như thứ hữu hình. Cái bóng của chiến tranh chưa bao giờ là thứ gì khiến người ta dễ dàng quên đi.

Đây là một cuốn sách lấy bối cảnh nước Anh thế kỷ thứ 6 nhưng đối với tôi, nội dung của Người khổng lồ ngủ quên có thể khiến bất cứ ai ở hiện tại cũng phải suy ngẫm. Đó là bởi, chiến tranh và những mất mát của nó chưa bao giờ ngừng lại trên trái đất này. Tôi nghĩ mãi về 2 lời hứa mà Wistan và Beatrice yêu cầu đối với Edwin. Một người muốn cậu bé không bao giờ được quên lòng thù hận. Một người lại muốn cậu bé hãy nhớ về khoảng thời gian ngắn ngủi bên vợ chồng già – nhớ về sự êm đềm, ấm áp họ mang lại.

“Những vết thương cũ vĩnh viễn lành lại và hòa bình sẽ trường tồn trong chúng ta. Hãy để vùng đất này được sống trong quên lãng” – Hiệp sĩ bảo vệ rồng Gawain.

“Chúa gì mà lại muốn những điều sai trái rơi vào quên lãng và không bị trừng phạt?” – Wistan.

Đọc xong Người khổng lồ ngủ quên của Kazuo Ishiguro, tôi lại có chút liên tưởng đến cuộc chiến Mỹ mang tới Việt Nam, và nhiều nơi khác – nhân danh bảo vệ nhân quyền hay thứ gì đó tôi không nhớ. Nhiều người còn khắc sâu thù hận. Nhiều người lại nói, nên hướng về tương lai chứ quá khứ đã qua rồi. Trong số họ, ai là người có thân nhân là liệt sĩ, thương binh? Ai là người không có? Ai là người lựa chọn như Gawain? Ai là người lựa chọn như Wistan?

Đến cuối cùng, Edwin sẽ chọn điều gì?

Cái kết làm tôi có chút cảm giác hẫng. Lại cảm thấy có chút bế tắc. Có thể tôi chưa thực sự hiểu sự lựa chọn của Axl. Thế nhưng cũng dừng lại ở đó thôi.

Trong quá trình đọc Người khổng lồ ngủ quên của Kazuo Ishiguro, tôi hay nghĩ đến cảm giác như bị níu trong đầm lầy vậy. Bạn sẽ không thể đọc nhanh như những câu chuyện kịch tính mà cần bước từng bước thật chậm để đi về phía trước. Bạn sẽ không thể đọc mà không ngẫm nghĩ về những câu chuyện và những gì diễn ra trong cuốn sách. Cứ qua từng trang một, từng trang một và nhận ra, đâu thực sự là Người Khổng Lồ?!?

Vui lòng ghi rõ nguồn trang review sách khi sử dụng nội dung trong bài viết.

XEM THÊM
Please follow and like us:
Pin Share

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *