Review Sách

Phép màu cho Marigold – Lucy Montgomery

Tôi là một fan cuồng của Lucy Maud Montgomery. Dù thích rất nhiều nhân vật trong rất nhiều tác phẩm văn học từ trước đến giờ nhưng đảo Hoàng tử Edward và những câu chuyện nơi đó khiến tôi luôn cảm thấy quen thuộc và yêu vô cùng. Với Lucy Maud Montgomery, tôi luôn được thoả mãn mong muốn được là kẻ mộng mơ tuyệt đối trong thế giới này. Và Phép màu cho Marigold cũng không phải là ngoại lệ.

Phép màu cho Marigold của Lucy Montgomery là câu chuyện kể về cuộc đời của một cô bé dòng họ Lesley danh giá, cô bé đến 4 tháng tuổi chưa được đặt tên và hành trình lớn lên của cô ấy. Xung quanh Marigold là hàng tá những dì, chú và những người bạn từ con người, động vật đến thế giới tưởng tượng của cô bé. Chúng ta sẽ chẳng có gì ngoài những câu chuyện vừa sống động, thú vị lại vừa ngọt ngào bất tận.

Phép màu cho Marigold – Lucy Montgomery

Bởi tình yêu quá lớn với Anne tóc đỏ và Emily ở trang trại trăng non, tôi có phần dè dặt khi tiếp cận với Marigold. Nói một cách thành thực, tôi không thật sự thích phong cách bìa của cuốn sách. Tôi không nghĩ Marigold giống cô gái trên bìa nhưng cũng không hình dung ra được cô bé khi đọc phần đầu của truyện. Có lẽ việc xuất hiện quá sớm khi mới 4 tháng tuổi sẽ khó gây được ấn tượng về diện mạo như cách Anne và Emily tràn vào cuộc sống khi đã có những đặc điểm dễ dàng nhận dạng. Thế nhưng, câu chuyện về diện mạo được “giải quyết” một cách triệt để nhờ nhát kéo khó lường và mái tóc ngắn theo mốt sau đó của cô bé. Đó là khi tôi cảm thấy mình đã thực sự gặp được Marigold như mong đợi.

Một điểm nữa khiến tôi bối rối ở những trang đầu của Phép màu cho Marigold chính là việc tả cảnh quá nhiều. Không biết vì sao kẻ từng tưởng tượng và say mê mọi cảnh sắc ở đảo Hoàng tử Edward như tôi lại gặp khó khăn với khung cảnh ở Dải Vân Sam đến thế. Rồi đến những người họ hàng được liệt kê của Marigold, số lượng nhân vật suýt nữa khiến cho người đọc như tôi cảm thấy chán nản. Rồi thì tôi cũng nhận ra, để bước đi cùng Marigold trong quãng thời gian về sau thì trước hết, bạn phải biết được tất cả những gì cô bé có. Một dòng họ Lesley danh giá và đông đúc, một Dải Vân Sam xanh mướt để cô bé lớn lên và khám phá.

Thế rồi, những câu chuyện của cô bé Marigold bắt đầu được kể một cách say mê, cuốn hút và tràn đầy sức sống. Những sự thay đổi trong cuộc sống, trong tính cách của cô bé không chỉ theo một hướng. Sự thông minh, trí tưởng tượng, lòng bao dung – như một thứ bản năng, đã khiến những người bên cạnh Marigold thay đổi. Họ như được lây thứ năng lượng tràn đầy, rực rỡ mà ngọt ngào ở cô bé. Đây là điểm đặc biệt khiến tôi yêu thích mọi tác phẩm của Lucy Montgomery.

Tôi luôn thích cách những đoạn hội thoại được diễn ra trong những tác phẩm của Lucy Montgomery. Như cuộc hội thoại của cụ bà và Marigold:

“Cụ có tin vào ma không ạ?”
“Tất nhiên là có. Hãy luôn tin những thứ như thế. Nếu cháu không tin những chuyện như thế cháu sẽ chẳng bao giờ có được sự vui vẻ. Cháu càng tin nhiều thứ thì cuộc sống càng thú vị, thú vị như cháu nói đấy. Quá nhiều sự hoài nghi sẽ khiến cuộc sống tẻ nhạt.”

Hoặc một đoạn thú vị khác như:

Thực ra là TB có uống say – như một lần thử nghiệm.
“Tôi chỉ muốn thử xem nó thế nào. Và thật đáng thất vọng. Tôi chỉ đi ngủ thôi. Chẳng cần say để làm được điều đó. Tôi không sợ chè chén thêm một lần nữa, nhưng chẳng có sự hay họ nào cả. Ở thế giới này chẳng có gì giống như cậu mong đợi cả. Thật buồn tẻ.”
“Không.” Bà xen vào lần nữa. “Thế giới này rất thú vị. Thú vị kinh khủng.”

Những cuộc đối thoại hóm hỉnh vừa đầy sự thật lại vừa đủ cho kẻ mộng mơ như tôi thật khiến người ta mê mẩn. Chúng làm tôi nhớ ra cách mình nên đối xử với cuộc đời, cách mình đón nhận những tốt đẹp như thế nào. Cách tôi thực sự hạnh phúc!

Thật may mắn, tôi đã yêu Marigold như tôi mong muốn. Tôi đã dẹp bỏ được mọi điều để chỉ còn ngắm nhìn cô bé trải qua những ngày thú vị trên hòn đảo của mình. Thú thực, tôi còn muốn xin lỗi Marigold vì đã có lúc tôi nghĩ, liệu đứa trê này có nhạt nhẽo quá không.

Sau cùng, thật tuyệt vì đảo Hoàng tử Edward của Lucy Montgomery vẫn là nơi chốn khiến người ta thấy yêu như cũ.

Vui lòng ghi rõ nguồn trang review sách khi sử dụng nội dung trong bài viết.

XEM THÊM
Please follow and like us:
Pin Share

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *