Tản mạn bìa sách | Bạch Dạ Hành – Higashino Keigo
Dạo quanh các nhóm hay kênh sách ở các nền tảng MXH, chủ đề về bìa sách đẹp khá nhiều. Thực tế, bìa sách trước hết là một sản phầm phục vụ phần nhìn. Chính vì vậy, sự hài hòa về màu sắc, nét đẹp của họa tiết, tiêu đề sẽ mang đến sức hút ngay từ ban đầu. Thế nhưng một bìa sách đẹp cũng như trang phục của một người sẽ trở nên ấn tượng hơn khi thể hiện được tinh thần tác phẩm, sự cuốn hút từ nội dung bên trong. Bạch Dạ Hành của Higashino Keigo do Nhã Nam phát hành không mang đến những màu sắc tạo cảm xúc mãnh liệt hay nhẹ nhàng nhưng nội dung trên bìa sách, theo mình, đủ đẹp.
Tổng quan bìa Bạch Dạ Hành có hai màu chủ đạo là đen và trắng, các họa tiết chính bao gồm hai người nắm tay nhau – cây kéo – mặt trăng.
Bạch Dạ Hành nghĩa là đi trong đêm trắng. Tuy có hai màu chủ đạo nhưng màu đen chiếm 2/3 bìa sách còn phần trắng là 1/3 còn lại. Màu trắng ở phần trên với hình ảnh mảnh trăng ở trên cao chiếu xuống có thể thể hiện ánh sáng có tồn tại nhưng yếu ớt. Người đi trong đêm trắng là hình ảnh mang đến cảm giác lạnh lẽo, trống trải. Tuy có ánh sáng nhưng vẫn là đêm, sự bất thường này sẽ tạo nên nỗi bất an cho bất cứ ai đi trong đó.
Hình ảnh trung tâm là hai người – một nam, một nữ nắm tay nhau. Hướng nhìn này cho thấy đường đi của hai nhân vật Ryoji và Yukiho, họ đi từ trong tối để bước ra ngoài ánh sáng. Dù hướng về ánh sáng nhưng theo góc nhìn này, hai nhân vật chính vẫn chỉ như chiếc bóng ẩn mình trong xã hội chứ không hề được chiếu sáng rạng rỡ.

Hai nhân vật có sự kết nối là cái nắm tay là hình khá nhẹ nhàng nhưng sự kết nối không dừng lại ở đó. Nhìn xuống phần dưới của bìa sách, ta sẽ thấy hình một cái kéo rất lớn với mũi kéo đang mở ra và hướng thẳng lên hai đứa trẻ – chiếc kéo này cũng là mối liên kết khách của hai nhân vật chính. Hình ảnh cây kéo vừa là biểu tượng của tội ác lại vừa là sự khát khao cắt đứt với bóng tối phía sau. Kéo là một đồ dùng bình thường nhưng ở đây nó mang cảm giác một vật thể kim loại sắc lạnh và đầy nguy hiểm.
Một chi tiết rất nhỏ nhưng không thể bỏ qua trên bìa sách chính là giọt máu đỏ, nơi giao nhau của hai lưỡi kéo. Nó tồn tại ở vị trí dễ bị lướt qua nhưng lại rất ám ảnh – một biểu tượng cho tội lỗi đã xảy ra, cho mạng sống không còn. Hơn hết, nó đại diện cho vết thương không thể lành cả ở tâm hồn lẫn thể xác của nhân vật. Vệt máu chính là bằng chứng cho sự việc cha của Ryoji xâm hại Yukiho. Điểm chấm nhỏ này như một chiếc “neo” hình ảnh, một chiếc chìa khóa nhỏ nhưng tuyệt đối quan trọng.
Ngoài ra, phông chữ mộc đơn giản sẽ không hút mắt người nhìn, tạo cảm giác trung lập, xa cách với những chi tiết nội dung còn lại chứ không cố tình đẩy cảm xúc.
Nhìn chung, toàn bộ bìa sách Bạch Dạ Hành của Higashino Keigo gợi một không khí có phần lạnh lẽo, u buồn và lặng lẽ. Những màu sắc được sử dụng rất ít, các chi tiết cũng không quá phức tạp nhưng đủ sức nặng để người nhìn suy ngẫm về tội ác, sự cô độc, bóng tối và ánh sáng mong manh của cuộc đời con người trong đó.
Vui lòng ghi rõ nguồn trang review sách khi sử dụng nội dung trong bài viết.

